Thơ Lãnh Ngọc
Linh cảm
Linh cảm, không chạm được vào
vậy mà làm ta đau
linh cảm không có màu
mà nhuộm được ta bằng hết thảy những sắc màu man dại
linh cảm, không là máu
mà đốt cơn điên ta thành tro tàn tro lụi
linh cảm cuộn ta trong nỗi đau vạn đời
Linh cảm của em đốt anh bằng tình yêu và niềm hoài nghi miên viễn
Linh cảm khiến em chột lòng cả mỗi lúc bên anh
Linh cảm của em không là trái tim không là khối óc
Linh cảm của em là tình yêu anh mê hoặc
Tình yêu man dại và hoài nghi đến nát cả đất trời
Linh cảm của em chỉ hướng về anh thôi
Tình yêu phải chăng biến lời nói dối em thành lời chân thật
được mất, hạnh phúc và đớn đau
em không chạm được vào trái tim anh để thấy mình được sống
linh cảm em bé nhỏ như một mũi kim
lần da xót thịt
lỡ bám vào máu là tuột trôi, nhức nhối
linh cảm lỡ lời
người yêu không biết nổi niềm hoài nghi em điên cuồng khi tình yêu anh bỗng một phút giây vô tình hờ hững
linh cảm không bình yên
Bởi tình yêu em
Là một linh cảm ghen tuông và yêu thương cuồng dại
Trước những phải sai
Linh cảm em cất lên từ một trái tim đàn bà
Yêu và hát
Nát cả đất trời